Chọn lối đi nào ?

date
21/10/2020
Câu hỏi "Con đường của tôi là gì?" là một đề mục thiền quán tuyệt vời. Chúng ta không cần phải tìm ra ngay lời giải đáp, hoặc nghĩ rằng phải có một câu trả lời cụ thể duy nhất. Bạn không cần phải cố gắng suy nghĩ hay dụng công gì cả. Thay vì vậy, hãy kiên nhẫn nêu lên câu hỏi, và để cho câu trả lời tự đến rồi đi. Cũng giống như việc hành thiền với các đề mục khác, chúng ta chỉ cần quan sát, lắng nghe, ghi nhận, không phán xét đánh giá, buông xả và tiếp tục đặt câu hỏi "Con đường của tôi là gì?", "Tôi là ai?".

Câu hỏi "Con đường của tôi là gì?" là một đề mục thiền quán tuyệt vời. Chúng ta không cần phải tìm ra ngay lời giải đáp, hoặc nghĩ rằng phải có một câu trả lời cụ thể duy nhất. Bạn không cần phải cố gắng suy nghĩ hay dụng công gì cả. Thay vì vậy, hãy kiên nhẫn nêu lên câu hỏi, và để cho câu trả lời tự đến rồi đi. Cũng giống như việc hành thiền với các đề mục khác, chúng ta chỉ cần quan sát, lắng nghe, ghi nhận, không phán xét đánh giá, buông xả và tiếp tục đặt câu hỏi "Con đường của tôi là gì?", "Tôi là ai?".

Cuộc đời có nhiều nẻo, nhiều đường, vì thế nó thật phức tạp, khó chọn lựa, khó hiểu hết mỗi ngõ ngách, cho nên bạn có sự băn khoăn, lưỡng lự, nghi vấn, có lúc ngờ vực khi phải lựa chọn cho mình một con đường.

Tuổi mới lớn, trong lòng tràn đầy năng lượng, ước mơ, hy vọng, bạn nào cũng muốn chọn cho mình một con đường đẹp, lý tưởng, có ý nghĩa, đem lại hạnh phúc cho mình, cho người thân và cho cuộc đời. Nhưng khi đối mặt, tiếp xúc và va chạm với thực trạng, bạn lưỡng lự không biết nên chọn con đường nào đây.

Con đường nào đẹp nhất, lý tưởng nhất cho bạn? Khó mà trả lời dứt khoát, bởi mỗi người có một ước mơ, một lý tưởng, một con tim rung cảm, một trình độ kiến thức khác nhau ảnh hưởng bởi sự giáo dục, tuổi thơ, môi trường, trao truyền, cách tiếp cận và học hỏi của bạn. Con đường ấy cũng tùy cách sống, cách tư duy, cái nhìn của từng người, và một điều đặc biệt quan trọng nữa, là nền tảng động lực từ chiều sâu tâm thức, tiếng nói phát ra từ chính con tim bạn.

Trước khi chọn một con đường, bạn thong thả tự mình học hỏi, nghiên cứu, tìm đến với một con đường để trải nghiệm, thử đi trên con đường ấy chứ đừng chỉ nghe ngóng lời đồn đại, ca ngợi, mời gọi, bắt chước, hoặc bị người ta thuyết phục hay tuyên truyền. Con đường nào đây? Bạn tập ngồi cho lắng yên, thấy rõ động lực từ chiều sâu tâm thức, hay nghe tiếng nói sâu lắng từ tâm hồn. Con đường nào đây? Nghệ thuật, văn chương, hội họa, cách mạng, giáo dục, kinh tế, chính trị, gia đình, xuất gia…

Cho dù bạn chọn con đường nào đi nữa, thì điều kiện căn bản để thành công là bạn hãy lập chí, kiên trì, hiên ngang đi tới, tới đích, bởi nẻo đi nào cũng có những chông gai, thử thách, hầm hố của nó.

Có nhiều bạn đã chọn cho mình một con đường, nhưng sau khi bước đi một thời gian, bạn nhận ra là mình đã chọn lầm đường. Đã lỡ đi rồi, đời đã dính nhiều cát bụi rồi, bạn tiếp tục cúi đầu lầm lũi bước tiếp dù biết con đường ấy không đưa bạn về với lý tưởng, về với cái đẹp mà bạn hằng mơ ước.

Có bạn học hỏi, truy tầm, nghiên cứu và khám phá ra một con đường thật đẹp về mặt triết lý, lý thuyết, mục đích, nguyên tắc; nhưng tới khi đi vào hành động cụ thể, nó hoàn toàn không thực tế, không thể áp dụng được. Kết quả thực nghiệm về con đường ấy, nó không đẹp như triết lý, lý thuyết được ca ngợi, nó đi ngược lại hoàn toàn với lý tưởng đẹp đẽ, cao thượng. Nói cách khác, nó là một con đường sai lầm, có thể gọi là con đường tồi tệ được tô điểm bởi màu sắc đẹp đẽ, cao thượng, tuyệt đỉnh bằng lý thuyết.

Có bạn sau khi tìm hiểu thật kỹ con đường vẫn còn lưỡng lự nên đi hay không. Con đường thì đẹp đấy, không có gì gọi là mơ hồ, nhưng nhiều người đi trên đường ấy lại không có hạnh phúc, đời sống của họ không tỏa ra hương sắc của cái đẹp. Bạn lưỡng lự là phải lắm.

Theo tôi, con đường đẹp cũng cần được bảo vệ. Nó còn đẹp hay không cũng tùy những người đi trên con đường ấy. Nguyên sơ con đường rừng có thể rất đẹp, thiên nhiên, sạch sẽ, mát trong, nhưng người đi trên đó không biết thưởng thức và bảo vệ cái đẹp mà vứt rác, đào xới, phá đường, phá rừng, đốn cây… thì con đường hết đẹp.

Tôi chọn con đường xuất gia, và tôi đã đi trên đường này hơn một phần tư thế kỷ. Có thể nói với niềm tự tin là tôi chọn đúng con đường lý tưởng. So với chặng đường trước khi xuất gia, đời tôi có nhiều hạnh phúc, an vui, thảnh thơi hơn, dù có lúc tôi đã đi ngang qua nhiều thử thách, lên xuống, tuyệt vọng, mặc cảm…

Mỗi ngày, tôi vẫn thấy rõ đời sống này, con đường này có ý nghĩa, có lợi ích, có sự chuyển hóa, thăng hoa cho tự thân, gia đình, tăng thân và cuộc đời. Nói như thế, tôi không có ý muốn khoe khoang sự thành công của tôi, hoặc muốn ca ngợi con đường này. Đây chỉ là sự chia sẻ với các bạn trẻ đang còn băn khoăn trên đại lộ trăm lối của cuộc đời.

chuaviet.org tổng hợp