Câu chuyện giáng sinh cảm động

date
28/10/2020
Những câu chuyện có thật dưới đây xảy ra trước những ngày đón Giáng Sinh năm nay đang được hàng triệu người trên thế giới chia sẻ.

Những câu chuyện có thật dưới đây xảy ra trước những ngày đón Giáng Sinh năm nay đang được hàng triệu người trên thế giới chia sẻ.

1. Nên duyên vợ chồng nhờ món quà Giáng sinh

Câu chuyện tình yêu “nửa vòng trái đất” được anh Tyrel Wolfe (người Mỹ) và chị Joana (người Philippines) kể lại trên trang Maskonline thu hút sự quan tâm của hàng triệu người trên khắp thế giới. 14 năm trước, tức vào năm 2000, một bé gái từ Philippines bất ngờ nhận được hộp quà Giáng sinh từ cậu bé 7 tuổi ở một thị trấn nhỏ của Idaho (Mỹ), cách đó hơn 11.000 km.

Tyrel cho biết ngày ấy đã tự gói hộp quà để gửi đến một chương trình từ thiện Cơ đốc giáo với mục đích trao gửi niềm vui Giáng sinh đến các bạn nhỏ khác trên thế giới. Bé gái Joana đã nhận được nó khi tham gia học lớp Thánh kinh mùa hè ở thành phố Quezon, ngoại ô Manila. Trong chiếc hộp ấy có một món quà và bức ảnh cậu bé mặc áo cao bồi, tay cầm dây thừng với dòng chữ ghi họ tên và địa chỉ.

Thích thú với món quà nhỏ, Joana đã viết một bức thư để cảm ơn. Lá thư ấy không đến được với cậu bé kia. Bẵng đi 11 năm, một lần tình cờ tìm kiếm cái tên Tyrel Wolfe và địa danh Idaho trên Facebook, Joana đã kết bạn với chính người tặng món quà nhỏ cho mình năm xưa. Họ cùng nhau ôn lại kỷ niệm thời thơ ấu và chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Từ đó tình cảm ngày càng lớn dần lên.

Tháng 3/2013, lần đầu tiên Tyrel bay đến Manila gặp cô gái đã làm trái tim anh xao xuyến khi trò chuyện qua mạng. Vừa nhìn thấy Tyrel, Joana òa khóc trong hạnh phúc. Sau đó hơn nửa năm, cặp trai gái quyết định kết hôn. Mỗi vị khách tham dự lễ cưới được yêu cầu mang theo một hộp quà để làm từ thiện. Qua câu chuyện của mình, Tyrel kêu gọi mọi người hãy mở lòng chia sẻ những món quà nhỏ để đem đến hạnh phúc cho những trẻ em khắp thế giới. Biết đâu chính người cho đi lại nhận được niềm hạnh phúc kỳ diệu như anh hôm nay.

2. Cậu bé ung thư được cả khu phố tổ chức đón Giáng sinh sớm

Ethan Van Leuven (4 tuổi, tại Utah, Mỹ) đã chiến đấu với căn bệnh bạch cầu lymphoblastic cấp tính suốt 2 năm qua. Các bác sĩ thông báo em chỉsống được thêm một thời gian ngắn nữa. Biết cậu bé rất thích được tham gia lễ hội Giáng sinh nên đông đảo cư dân của thị trấn Utah quyết định giúp em có những giây phút hạnh phúc nhất trong đời bằng việc tổ chức sự kiện “3 trong một”: Mừng Giáng sinh, Halloween và cả sinh nhật của em rực rỡ trong suốt 10 ngày.

Ethan đã được mặc bộ đồ siêu nhân mà em thích, ngồi trên xe đẩy đi tham quan khắp thị trấn và đi “đòi kẹo” trong lễ hội ma quỷ. Em cũng diện bộ quần áo ông già Noel và cười vang khi cùng mọi người đón lễ Giáng sinh sớm trong bầu không khí rực rỡ.

Giáng sinh là ngày lễ Ethan thích nhất. Gia đình và tất cả mọi người trong thị trấn đã giúp em thỏa ước mơ nhỏ bé này trong những ngày cuối đời.

3. Nỗi đau của một gia đình

Đây là nguyên văn câu chuyện có thật được tác giả kể lại trên trang Bestchristmasstories.

Bước đến gian hàng mùa Giáng sinh, tôi nhìn thấy một cậu bé chừng 5 tuổi đang cầm một con búp bê rất xinh xắn. Cậu bé cứ dịu dàng vuốt tóc con búp bê. Tôi không rời mắt khỏi cậu mà quên mất việc của mình. Một phụ nữ nói với cậu bé rằng cháu không có đủ tiền mua con búp bê đó đâu, song em vẫn tiếp tục ôm nó.

Tôi đi tới và hỏi xem cậu định mua búp bê cho ai. Cậu bé nói: “Đây là con búp bê em gái cháu rất thích. Nó tin ông già Noel sẽ mang đến cho nó”. Tôi bảo với cậu rằng có thể ông già Noel sẽ làm như vậy. “Không, ông ấy không thể đến chỗ em gái cháu được. Cháu phải gửi con búp bê này cho mẹ, để mẹ mang đến cho em”, cậu trả lời. Khi được hỏi em gái đang ở đâu, cậu bé với đôi mắt buồn rười rượi: “Em đã về với Chúa rồi. Bố bảo, mẹ cũng sắp sửa đến nơi có em gái cháu”.

Tim tôi như ngừng đập. Cậu bé nhìn tôi lần nữa và nói: “Cháu bảo bố nói với mẹ đừng đi. Cháu bảo bố dặn mẹ hãy chờ cháu về đã”. Rồi cậu khoe với tôi một bức ảnh của cậu. Bức ảnh vừa được chụp trước cửa hàng. “Cháu muốn mẹ mang theo bức ảnh này, để mẹ không bao giờ quên cháu. Cháu yêu mẹ nhiều lắm. Cháu ước mẹ đừng đi, nhưng bố bảo mẹ phải đi với em”.

Lựa lúc cậu bé không để ý, tôi đưa tay vào ví của mình và lôi ra một nắm tiền lẻ. Tôi bảo: “Vậy chúng ta cùng đếm lại tiền lần nữa nào”. Sau khi đếm xong chỗ tiền đã được tôi kín đáo luồn thêm vào một ít, cậu bé thì thầm nói: “Cảm ơn Chúa đã cho con đủ tiền”. Rồi cậu bảo với tôi: “Cháu xin Chúa cho cháu có đủ tiền mua búp bê để gửi cho em và Chúa đã nghe. Cháu thầm ước có đủ cả tiền mua cho mẹ một bông hồng trắng nữa. Cháu không xin Chúa, vậy mà Người vẫn nghe thấy. Mẹ cháu yêu hồng trắng lắm”.

Bỗng dưng, có điều gì đó như vụt qua trí óc tôi. Tôi nhớ lại mẩu tin đọc trên báo vài hôm trước: Chiếc xe tải đâm phải xe hơi, làm thiệt mạng một bé gái. Mẹ của cô bé bị thương rất nặng. Trước tình trạng sống dở chết dở của người mẹ, gia đình nạn nhân đang cân nhắc về việc chấm dứt sự sống của bà.

Mấy ngày sau, báo lại đưa tin, người phụ nữ trẻ trong vụ tai nạn trên đã chết. Tôi không biết cậu bé tôi gặp hôm Giáng sinh có liên quan gì đến những nạn nhân xấu số kia không. Không nén nổi tò mò, chiều muộn ngày hôm đó, tôi mua một ít hồng trắng đến nhà tang lễ. Ở đó, tôi nhìn thấy ảnh người phụ nữ với một bông hồng trắng và con búp bê trên tay. Bên cạnh là ảnh cậu bé chụp trước cửa hàng.

Tôi rời khỏi nhà tang lễ với đôi mắt đẫm nước. Cuộc đời tôi đã thay đổi mãi mãi. Tôi quá xúc động trước tình cảm của cậu bé dành cho mẹ và em gái. Nhưng chỉ trong vài giây, người tài xế xe tải đã xé tan cuộc sống của cậu ra hàng trăm mảnh.

chuaviet.org tổng hợp