Câu chuyện giúp chúng ta hiểu ý nghĩa của trưởng thành

date
07/10/2020
Trưởng thành là gì? Trưởng thành giống như một định nghĩa khá mơ hồ, tuy nhiên chúng ta cũng có thể xem xét một số khía cạnh của nó.

Có một cặp vợ chồng nọ đã kết hôn được 11 năm nhưng họ chỉ có một cậu con trai nhỏ. Họ đối với con trai như bảo vật, vô cùng trân quý cậu bé.

Cả nhà sống hạnh phúc vui vẻ, tuy nhiên một tai họa bất ngờ ập đến gia đình nhỏ của họ.

Một buổi sáng sớm khi con trai lên hai, người chồng đi làm thì trông thấy một lọ thuốc mở nắp trên bàn. Vì vội công việc nên anh không cất lọ thuốc đi nhưng cũng lớn tiếng dặn vợ: “Nhớ cất chai thuốc đi đừng để con nghịch nhé”. Rồi anh vội vã đi làm.

Người vợ bận rộn trong nhà bếp nên đã quên mất lời dặn dò của chồng.

Cậu bé đang chơi trong phòng khách một mình, nhìn thấy chiếc lọ có màu sắc sặc sỡ nên đã trèo lên bàn, với lấy cái chai và uống sạch thuốc trong chai. Thuốc này có thể gây chết người, dù là người lớn cũng chỉ có thể dùng một lượng nhỏ. Mặc dù người vợ nhanh chóng đưa con trai đi cấp cứu nhưng vẫn không giữ được mệnh của đứa trẻ.

Đối với biến cố như vậy, người vợ sợ ngây người, con trai bỗng chốc tử vong chỉ bởi một chút bất cẩn. Cô ấy đau đớn đến độ không muốn sống, không biết nên phải đối mặt với chuyện này như thế nào.

Bạn nghĩ người chồng sẽ hành xử ra sao trong tình huống này:

Thứ nhất: Người chồng vội vã đến bệnh viện, nhìn thấy con trai thân thể nhợt nhạt, lạnh băng, vừa đau lòng vừa tức giận hét vào mặt vợ: “Tôi đã bảo cô cất thuốc rồi, làm sao chuyện này xảy ra chứ. Cô hại con trai chết rồi!”

Thứ 2: Người chồng chạy đến bệnh viện trong lòng đau đớn. Vừa đánh vừa mắng vợ: “Thấy thuốc trên bàn rồi sao không cất đi, con trai và việc nhà cái nào quan trọng hơn?”

Và đây là cảnh thực tế: Nghe được tin dữ, người chồng chạy tới bệnh viện, trong lòng anh vô cùng buồn khổ thương tâm. Buổi sáng còn thấy con trai khỏe mạnh vui vẻ giờ thân xác đã héo tàn lạnh như băng. Nhưng anh đã không nói gì, đến chỗ vợ và ôm cô vào lòng nói: “Anh yêu em, em yêu”.

Trưởng thành là gì?

Ở một góc độ nào đó, trưởng thành là với những điều bạn muốn mà không đạt được, bạn vẫn có thể chấp nhận. Với những điều bạn sợ, bạn vẫn có thể đối mặt. Đối với những điều bạn ghét, bạn vẫn có thể chịu đựng.

Trưởng thành là coi nhẹ

Trưởng thành không có nghĩa là trái tim già nua, mà là coi nhẹ, đối đãi với sự việc một cách trầm ổn.

Đời người giống như một cái cây, nhờ gió mưa mà phát triển, nhờ ánh nắng mặt trời mà nở hoa, kết trái, rồi cuối cùng tàn úa và chết đi.

Cái cây ấy, từ mầm nhỏ rồi lớn dần lên, trải qua nắng mưa sương gió nó cũng dần trưởng thành. Khi càng phải đối mặt với những cơn bão lớn mà không khiến nó quỵ ngã, ấy cũng chính là khiến cái cây ngày càng dần vững vàng hơn.

Chúng ta cũng vậy, đã từng phải đối mặt với những điều không ưa, tự cho là không thể chịu được, nhưng giờ quay đầu nhìn lại, hoặc gặp sự việc tương tự lại chỉ cười nhẹ trong tâm. Trưởng thành, không phải là nhìn thấu tất cả mà là coi nhẹ, biết buông xả.

Trưởng thành là mạnh mẽ

Cầu người không bằng cầu mình, chỉ có dựa vào bản thân mới có thể chân chính giải quyết những sầu não của chính mình.

Cuộc đời lúc thuận lúc xuôi, đó là điều chúng ta phải chấp nhận. Hãy làm một người có nội tâm mạnh mẽ, có thể đối xử với người với việc một cách bình thản chứ không phải người tuyệt vọng trong cuộc sống.

Chúng ta thường so sánh mình với người khác. Thấy người hơn mình thì có cảm giác kém cỏi, ghen tỵ, hơn được người khác thì dương dương tự đắc. Thật ra mỗi người có một số mệnh, một con đường đời, không ai giống ai và đó mới là sự phong phú của cuộc sống.

Trưởng thành là buông bỏ

Phật gia giảng: Con người chính là ở trong cõi mê, hồng trần là cõi mê. Cuộc sống này dù bạn thừa nhận hay không, chính là có phần mơ hồ, lòng người trắc trở, các mối quan hệ nhân duyên quá phức tạp, cho nên không cần chuyện gì cũng phải hiểu tường tận rõ ràng rành mạch. Ngay cả những nhà khoa học, các định lý cũng liên tục thuận theo các phát hiện mới mà thay đổi, vậy nên không nên mãi cố thủ vào một nhận thức, quan niệm nào đó.

Trưởng thành là thực tế hơn, và cũng là lý trí hơn. Học cách là chính mình và buông bỏ những thứ không thuộc về mình.

Có lúc chúng ta điều gì đó thật quan trọng nhưng có khi nó tan biến như bọt xà phòng, cũng có lúc dành hết tình cảm cho một người, kết quả người đó coi bạn không có gì giá trị. Trong cuộc đời luôn có lúc như vậy, cần chính bạn tự mình đối mặt, tự mình giải quyết vấn đề của chính mình. Bạn không muốn sợ hãi, không muốn cô đơn, nhưng chúng chẳng qua chỉ là cái giá của sự trưởng thành.

Nếu nắm giữ trong lòng cảm thấy mệt mỏi như vậy, chi bằng hãy nở một nụ cười và buông bỏ đi!

Hồng Anh/Chuaviet.org (tổng hợp)